vừng
sạch – lách – tách – sách – mách anh ngày em biếng ăn uê oải
ngày
sáng – loáng – thoáng – choáng – nắng mùa hớt hải phơi muối trầm luân
chảo
nâu – sâu – ngầu – chầu chực chờ ngón tay nổi lửa
vừa
mới hay em nghén đã ăn mừng.
chừng mực vừng đựng lưng lưng chực nổ
khổ đêm đổ nêm số muối li ti như sao mi ni
người ngủ khì đôi mắt tí hi như không biết gì nhưng vén tóc mai còn rủ rỉ
đen như đêm đen như vừng đen như phổ nhĩ ba mươi năm có lẻ
có lẽ,
người trẻ – là cơn mây nứt nẻ – oà xuống nỗi cô đơn
có lẽ,
trong giấc đêm chập chờn – còn vương vất – một màu vui no đủ
có lẽ,
đong bát cơm ngày cũ – sẽ mới hoài – lách tách tiếng vừng reo.
thế hệ nghèo
thế hệ nhổ neo
người không đủ – hạnh phúc không bao giờ là đủ
nơi chốn cũ – không biết rộn ràng xanh mơn quyến rũ, như trời xanh cánh bãi ngàn thông.
có khổ không? có kỳ không?
con sóng hôm qua dập dờn màu nỗi nhớ
nay cập bờ gieo hơi thở trắng tinh
trong tay anh là một vốc muối xinh
em ngửi thấy màu lộng khơi khát nguyện
trước thanh xuân còn bao điều quyến luyến
anh xới thêm cho một bát cơm đầy
em xúc thêm cho một muỗng vừng, đây
không ai đếm nhai bảy bảy hay một trăm lần nữa.
cánh vừng đêm thâu, cánh vừng bỡ ngỡ
cánh vừng – âm, ôm hòa, muối biển – dương
giữa bao la vạn gió lộng muôn phương
giao trọn hết cho một thìa cơm lứt.
nhược lạc