nếu ngày hôm đó

 

một bài hát viết tặng cho bạn đời và con gái. 

nếu ngày hôm đó, mẹ không rời xa phồn hoa nô nức Saigon
nếu ngày hôm đó, ba không loanh quanh hồ Gươm lặng ngắm mây trời
và ngày hôm đó, ta không hẹn nhau cà phê 
kể mấy chuyện đời, không quên ba hoa rồi xong lại phá lên cười
thì đâu có hôm nay rồi.

nếu ngày hôm đó, mẹ không dở hơi mà xin nghỉ việc đang hời
nếu ngày hôm đó, ba không rảnh hơi mà đi leo núi tơi bời
và ngày hôm đó, ta không cùng nhau trèo lên đỉnh núi mây trời, không quên thồ theo balo như đá: điên rồi!
thì đâu có hâm như này.

nếu ngày hôm đó, mẹ thêm bận tâm vì bao khoảng cách xa vời
nếu ngày hôm đó, ba không gửi thư ba hoa chuyện “nhớ em rồi !”
và ngày hôm đó, ta không cùng nhau vượt qua bao núi bao đồi, không ra biển khơi, ra vô Nam – Bắc mệt đời
thì đã thảnh thơi hơn rồi.

(nhưng mà)

nếu ngày hôm đó, mẹ không nhận ra người ta tìm kiếm suốt đời
nếu ngày hôm đó, ba không vượt qua niềm đau thổn thức lâu rồi
thì ngày hôm đó, ta đâu nào cho được nhau một chút cơ hội, không đi cùng nhau để đếm năm tháng cũ rồi
thì đâu có con bây giờ.

Bạch San yêu hỡi, thần tiên nhỏ ơi, con là kho báu trên đời. bao nhiêu ngày qua, mẹ cha cố gắng hết hơi, chỉ để có con bây giờ.
và ngày hôm nay, ta đã cùng nhau dựng xây nên mái nhà này, góp sức từng giây, nhường nhịn không cãi nhau này, 
để hạnh phúc luôn sum vầy.

may mà hôm đó, ta đã gặp nhau và đã chọn lấy nhau rồi
may mà hôm đó, ta đã cần con và con đã có trên đời
để ngày hôm nay, con là Bạch San mẹ cha yêu nhất trên đời.
mong con khoẻ ngoan và luôn hạnh phúc suốt đời.

cảm ơn con, cảm ơn đời.

 

Nhược Lạc 

Advertisement

bụi trong gió

ta nhắm mắt
dẫu chỉ trong một khắc
mà thời gian vụt mất ở nơi đâu
mọi giấc mơ ta có thủa ban đầu
bỗng chợt tắt trước mắt ta ngờ vực

như bụi bay trong gió
– ngàn sự thực
bài hát xưa,
tựa nước nhỏ biển khơi

cả chúng ta rồi cũng sẽ rã rời
và nằm xuống đất nâu
dầu chối bỏ

bụi trong gió
ta là bụi trong gió
đừng nắm tay, đừng níu giữ hư không
chẳng điều gì sống mãi đến tận cùng
đời trôi mãi, không cách nào mua lại

bụi trong gió
gió ngàn năm thổi mãi
như lòng ta
như vạn cõi đời ta.

(dịch lời Dust in the wind | Nhược Lạc)

 

Chưa bao giờ anh muốn đổi thay em

Dịch lời bài “I don’t want to change you” của Damien Rice. Xem lời gốc tại đây

Bất luận em đang ở nơi đâu
cũng nhớ rằng trong anh còn em nhé
dẫu mình phải đi bao xa có thể
hãy để anh mở lối dẫn đường

nếu một hôm em cần lắm yêu thương
dầu chân cứng không sợ mềm khối đá
thì trái tim vẫn cầu nơi yên ả
đừng lãng quên rằng anh vẫn ở đây

chưa bao giờ anh muốn em đổi thay
mọi điều về em như anh thấy lúc này
cứ nghĩ suy như trước giờ vẫn vậy
chưa bao giờ anh muốn em đổi thay

Continue reading

Thư gửi mẹ

Taken by K.
Taken by K.

Có những đứa trẻ sinh ra làm cánh chim trời. Chúng lớn lên và bay đi, nhưng không có nghĩa rằng chúng đang rời bỏ tổ ấm của mình. Mỗi sải cánh mang theo tình thương của mẹ, mỗi vùng trời ngang qua chứa đựng hy vọng của mẹ, và trái tim đập những nhịp sống nuôi dưỡng máu thịt mẹ ban cho.

Tôi ví mình như một con hải âu bé, mà dầu muốn chối bỏ thế nào, thì nơi dành cho tôi vẫn là bầu trời rộng lớn ngoài kia. Tôi viết bài này tặng mẹ, vì đã tới lúc con chim đập cánh tập bay rồi.

Continue reading

Que Sera Sera

21073527318_e3945fac99_z
Taken by Dũng.

Bài hát phá mọi kỷ lục nhạc nhẽo của mình. Điều kiện sáng tác khổ nhất, viết nhanh nhất, lời dài nhất. Trên một chuyến xe đêm từ Phan Rang về Sài Gòn, không đàn guitar, không điện thoại, không wifi, chỉ có mỗi cuốn sổ bé tí cùng cây bút và tự tưởng tượng ra nhạc. Cuối cùng thì cũng hoàn thành, cũng tặng được cho người-cần-tặng.

Đúng là, que sera sera. Whatever will be, will be.

Nghe tại đây a.

Continue reading

Cho em

tumblr_n4v5ag66nt1r5gkxho2_1280

Lâu lắm rồi mới động tay động chân viết một bài hát. Bao giờ cũng thế, việc ôm đàn, mò mẫm giai điệu và để những câu từ tuôn chảy trong đầu luôn làm mình hạnh phúc. Một thứ hạnh phúc vang lên tắp lự, sống động và vui tươi, hơn cả những lời văn hoặc câu thơ. Như bài này chẳng hạn.

Continue reading

500 dặm


Tôi nghe 500 miles từ khi còn rất nhỏ, và tất nhiên chưa biết tiếng Anh là gì. Ca khúc này thường vang lên từ một đĩa nhạc nước ngoài ở nhà tôi, và đôi khi tôi thấy người ta hát karaoke. Mẹ bảo tôi, miles có nghĩa là dặm. 500 dặm. Thế là tôi bỗng nhiên thấy buồn. Không hiểu một đứa trẻ thì buồn bã kiểu gì. Nhưng hồi đó với tôi, nghe thế có vẻ xa lắm. Ấy là tôi còn chưa biết quy đổi dặm thành cây số, chứ nếu không chắc phải kinh ngạc lắm. Tôi chỉ nghĩ dặm là bước chân. 500 dặm nghĩa là 500 bước chân.

Nhà tôi hồi xưa rất nhỏ, nên tôi được ngủ chung với bố mẹ. Mỗi đêm như thế, tôi chỉ cách bố một gác chân, cách mẹ một tay ôm. Hoặc sáng tỉnh dậy, thấy mẹ lúi cúi ngoài sân, tôi chỉ đi chừng mươi bước là tới. Có khi tôi xa bố mẹ hơn, là từ cửa lớp học cho tới cửa trường, nhảy lên xe máy đi về nhà. Thậm chí xa hơn nữa, cũng chỉ là từ nhà tới lớp võ rồi quay về là cùng. Thế thì 500 bước chân, là bao xa?

Continue reading

Vờ

Dịch lời bài Pretend – Nat King Cole

Vờ đang vui, giữa lúc buồn
cũng không khó lắm nếu luôn dặn mình
sẽ gặp hạnh phúc bình minh
nếu như ta biết vờ mình không đau

Giấc mơ ai đánh thuế đâu
chẳng như dáng vẻ âu sầu trần gian
ước mong nhỏ bé lỡ làng
sẽ thành muôn vạn nếu ta biết vờ

Tình yêu ta vẫn đợi chờ
người ta sẽ gọi nàng thơ của mình
chỉ cần nhắm mắt lặng thinh
biết người ở đó, không mình ta đâu

Nếu ta đang hát mấy câu
ấy là ta cũng vờ ngầu như ai
thế gian sẽ thật rộng dài
cho ta, cho bạn, cho ai đang vờ.

Nhược Lạc