1/2

DSC08813.jpg

nửa đêm
ngày mới bắt đầu

giấc mơ thức giấc gật đầu đòi mơ
đòi tôi tìm giấy
làm thơ
đòi ly trà ấm
đòi vờ hơi say

thân tôi sống cạn một ngày
tay thô đã mỏi, lưng nay đã chùng

thôi em, ủ đấy nhớ nhung
ăn nửa quả hồng nhắc cả mùa thu

giấc đời là mộng vi vu
đi trọn thôi cũng gật gù sâu cay

tôi hay,
tôi cũng chẳng hay
phận mình rồi sẽ bay phương trời nào?

lao xao, một khúc ca dao
có đôi lời nhắc, thủa nào, đôi khi

thôi em, về khép quầng mi
nửa đêm có tiếc,
cũng vì bình minh.

22.09.19 | Nhược Lạc

Advertisement

gặp trời xanh vào lúc nửa đêm

van-gogh-starry-starry-night

“Thời gian thích hợp gặp một người thích hợp là hạnh phúc.
Thời gian thích hợp gặp một người không thích hợp là sai lầm.
Thời gian không thích hợp gặp một người không thích hợp là viển vông.
Thời gian không thích hợp gặp một người thích hợp là nuối tiếc.”

Ba giờ hai mươi hai phút sáng. Anh còn nhớ rất rõ.

Khi ấy, vừa hoàn tất dự án đeo đuổi anh cả tháng trời, cơ thể như trút hẳn một gánh nặng. Anh thở phào, liếc nhìn đồng hồ treo tường, vươn vai xoay người, cầm lấy ly nước lọc trên bàn rồi uống một ngụm lớn. Trong máy tính của anh, Mischa Maisky vẫn đang say sưa với cây đàn Violoncello. Bản Gavotte trong tổ khúc cello số 6 của Bach mang theo chút không khí của miền quê nước Pháp tràn vào căn phòng làm việc. Anh rót thêm một ly nước lọc rồi đăng nhập lên mạng KGS. Giờ thì chẳng thể nào ngủ được nữa, anh nghĩ. Dẫu sao thì mai cũng là cuối tuần, mình có thể ngủ bù sau.

Continue reading