một nét lông ngài trắng mảnh mai
sương mây gió tuyết triệu năm dài
mãi đến hôm nao người ghé đến
khuyến dụ trà nương thoát bồng lai
sơn khê nồng thắp giữa trần ai
một ánh hồ trong sáng miệt mài
màu như hoa mới, mềm hương sớm
thoáng chốc thần tiên hay lão giai?
ta không sợ đếm nỗi tàn phai
chỉ tiếc tuần thơm vốn chẳng dài
nhấp môi ân tạ duyên trà ngộ
tựa khách đê đầu trước nhành mai.
(tặng trà Silver Needle/Bạch Hào Ngân Châm)
Nhược Lạc