
anh đỡ em bước lên một bài thơ
của mùa hè chiều thẳng đứng
của mùa thu lơ lửng
nghiêng nghiêng chữ viết em ngồi
chữ C vành nôi
giấc mơ ai thả bên trời
dấu phẩy thảnh thơi
xuống câu dưới,
hẵng còn anh đứng đợi
em cũng đừng nghĩ ngợi
chuyện vần vèo ai nắm tay nhau
tình yêu là khoảng sân sau
là vần thơ kín,
ta không ngỏ cho vạn người chiêm ngưỡng
một bài thơ nhấn nhịp lạ thường
hay là câu lục bát thân thương
khi ta viết
mọi chữ cái nối tay nhau đều: đặng.
anh làm chấm câu im ắng
đứng tận cùng mà lặng ngắm nhìn:
em.
Nhược Lạc