Nay em đánh rơi sách
trên bậc thềm ngang qua
con chữ rơi nghiêng ngả
xô câu chuyện ra nhà
em đánh rơi người cá
chàng thủy thủ đi đâu
lòng biển chẳng còn sâu
bầy hải âu câm lặng
em đánh rơi trưa vắng
ngưng mạch kể ngày xưa
giọng người thôi thầm thì
đêm còn đâu ngàn lẻ
