
Nầy ấu thơ dụi về trong khóe mắt
Mùi mực thơm đau dấu ở trang thư
Phút ngây ngô và tuyệt vọng trông chờ
Bàn tay níu xin em đừng trôi nữa
Cầu ô thước ngắt đôi làm hai nửa
Bầy quạ đen xao xác bỏ ta đi
Giọt mưa ngâu rớt lại nỗi thầm thì
Chân ướm thử chật trong giày duyên số
Phiến lá thơm hẵng nằm yên trong sổ
Vệt sống buồn lưu dấu vết thiên di
Nếu bầy chim không sợ phút chia ly
Sẽ trở lại khi nắng mùa rạng rỡ
Tháng tám đón em bằng ô cửa mở
Dải âm u đã vén gọn sang mai
Khối lòng em nay mờ tỏ phân hai
Nửa nghi ngại nửa hoài thai hạnh phúc
Sông có khúc trái tim người có lúc
Đứng bên bờ đo lý trí, tình tâm
Giá kim giờ cho mấy khắc lặng thầm
Chắc mình cũng vén vun về tỉnh thức
Đôi tay mềm đặt yên trong lồng ngực
Sóng đan nhau trước một nhịp thở sâu
Ngày vội quá không kịp để âu sầu
Cứ choán hết tim bằng mầu ban sớm
Niềm thương nhau còn nằm nôi bú mớm
Biết ngày mai khôn lớn hoặc chia phai
Tuổi chúng mình đậu quả giữa cành mai
Tháng tám này xanh chuỗi màu hai mốt.
Nhược Lạc