
Hỡi cô giặt áo bên hiên,
Nhờ tay cô giũ mấy phiền muộn tôi
Lòng tôi bùn lấm cả rồi
Ngóng xin gàu nước tẩy trôi bụi đời
Thau kia ví cả bể khơi
Tay xinh làm chiếc thuyền bơi sang bờ
Bồ hòn tẩy hết dáy dơ
Trả về màu áo ban sơ tinh lành
Xin cô thêm chút nắng hanh
Để dăm sợi ấm dỗ dành sau mưa
Ngoài kia phố chợ đã thưa
Cô đừng ngại những lời đưa tiếng vào
Thương tôi mắc áo bên sào
Cho tôi sắm sửa mấy hào cau xanh
Sang thưa thầy mẹ, chị anh
Mời cô ghé đến nhà tranh bên này
Gió đưa mấy rặng cúc lay
Mù u đã hẹn bướm bay bên mình
Ơi cô sao nỡ lặng thinh
Hay cô đợi chiếc áo mình khô thơm?
Lòng tôi là một ụ rơm
Phơi tình dưới nắng đã chờm tương tư
Tai tôi ngóng một tiếng ừ
Thay cho những phút ngập ngừ hôm nay
Hỡi cô giặt giũ sớm nay,
Cậy cô giữ lấy duyên này giùm tôi.
Nhược Lạc
Thơ bạn hay ghê. Mình mượn post nhé. Cảm ơn bạn ^.^
Bạn cứ tự nhiên a. 🙂
Đọc thơ em như phảng phất đọc thơ Nguyễn Bính, Xuân Quỳnh mà không hề cảm thấy sự ảnh hưởng hay sao chép. Em thật là tài hoa. Sau thời thơ mới, chị hầu như không mê đọc thơ ai như thơ của em. Rất ngưỡng mộ em. Mong có dịp gặp mặt.