
Có một mùa thu ở đó
mùa thu mặc sơmi caro
đeo kính gọng đen
và gác chân trần trên bậu cửa gỗ
Có một mùa thu trên phố
mùa thu chạy xe màu xanh lơ
mùa thu không biết làm thơ
thế mà lá vàng vẫn rơi trên tóc
Có một mùa thu làm em khóc
không phải vì mưa giăng
không phải vì mùa thu lăng nhăng
chỉ là mùa thu đương ở đó
còn em thì ở đây.
Nhược Lạc