lá bàng tháng hai
vãn đỏ đôi hài
người thương chia mấy dặm dài
vẫn thương
me tôi thắp vội nén hương
đêm qua mơ một giấc đường đột mơ
phố sâu chim chóc ngẩn ngơ
hẻm mờ ngõ mịt biết chờ đợi đâu
trái hồng để đấy cũ nhàu
thu đi, đông cạn, màu xuân cũng tàn
trường tan, đám trẻ hân hoan
năm tôi tuổi ấy cũng toàn an nhiên
nay da thịt đắp não phiền
thêm khôn thêm lớn thêm luyên thuyên đời
chuyện người có thế mà thôi
em thương tôi đợi hết ngời thanh xuân
chiều hôm cánh lá ân cần
so vai đỏ rụng nốt lần, rồi đi.
nhược lạc
Ngày Tâm ra ngoài đó, nhất định, sẽ ghé thăm anh chị.