em nằm yên nhé
nghe mưa
nghe mây
nghe gió
nghe mùa đang trôi
em nằm yên nhé
nghe tôi
thì thầm rót tiếng
như hồi kề bên
em nằm yên nhé
nghe đêm
phố phường đã thắp
ngọn đèn mông lung
em nằm yên nhé
nghe chung
nhân gian một cõi
muôn trùng sầu ca
em nằm yên nhé
ngày qua
chờ xem bao giấc
gọi là đa đoan
em nằm yên
giữa hồng hoang
ái tình là áng bụi vàng
đánh rơi
em nằm yên
giữa tiếng đời
nghe xôn xao đó
à ơi rồi tàn
em nằm yên
thế, cho ngoan
đợi tôi góp lá
thu sang
mà nằm.
Nhược Lạc