một ngày nào đó
của sau này
con đã lớn
con có buồn bố và mẹ lắm không?
khi chúng ta không thể thành công
cũng không có nhiều tiền và của cải
không có một ngôi nhà đúng nghĩa
suốt bao năm vẫn ở nhà đi thuê
liệu con có nghĩ
cơm nhà chán ghê?
những món ăn cứ quanh đi quẩn lại
và bố mẹ cứ càm ràm con mãi
đừng bỏ mứa
dù chỉ một hạt cơm
liệu con sẽ vui hơn
nếu được sống trong một cảnh đời khác
con sẽ yêu cây
và núi rừng bát ngát
hay sẽ mơ xa
đến những vùng phồn hoa
con sẽ thích hát
thật nhiều những bài ca
như lúc mà con cò còn bé bé
như lúc con cá vàng còn trẻ
cứ suốt ngày bơi bơi
con sẽ sống thảnh thơi
hay bận rộn với mảng đời ‘người lớn’
con sẽ mang trong mình
một cơn mộng lớn?
hay là vui với những niềm nhỏ nhoi
nhưng bây giờ,
mẹ đâu biết con ơi
mẹ đâu biết điều gì là tốt nhất
nên bố mẹ chọn sống với điều mình thích nhất
như chọn nấu cơm chầm chậm với nồi gang
như mẹ ngồi đàn, và bố vẫn hát vang
con đọc mãi một cuốn sách không chán
con mèo, con chó, cánh cụt và hải âu
mẹ có biết đâu
có thể khi lớn rồi, con sẽ mơ mộng khác
con sẽ thấy hơi chán trò đàn hát
và con cò có bé mãi được đâu
nhưng chuyện ấy ta đành chừa về sau
khi con lớn và rồi con sẽ nói
mẹ sẽ nhớ và rồi mẹ sẽ hỏi
“con có buồn bố và mẹ lắm không?”
Nhược Lạc
One thought on “sau này con lớn”