đừng tin quá vào điều đang đúng
vì mùa đông dẫu lạnh rồi lại
xuân
vì vòng tay ngày đó rất ân cần
qua đoạn ấy sẽ thuộc về ai
khác
vì hôm nay những bụi bờ cỏ rác
một ngày nao sẽ trổ đầy cỏ hoa
và rừng cây xanh rì trước mắt ta
đâu ai chắc sẽ không thành trống vắng
đừng tin quá vào bầu trời ruộm nắng
cứ vui thôi, nhưng biết
sẽ là đêm
để quãng đường không gợi, níu gì thêm
và duyên, số vơi vài phần nghiệt ngã
nếu hôm nay biết điều gì đúng quá
biết vậy thôi,
toan cự-cãi làm gì
rồi một mai khi phố xá lặng đi
ta sẽ nhớ ra rằng
mình
quên
mất
(mọi chuyện đời theo gió cuốn mà thay)