không có ngôi nhà sẵn có
không sẵn bếp hồng
không sẵn nồi niêu
không sẵn những buổi chiều
với bình yên ngồi sẵn
không sẵn hoa để cắm
không sẵn cơm để ăn
không sẵn chỗ nằm
không sẵn vai để khóc
tôi đi lóc cóc
xới đất trồng hoa
thuê một ngôi nhà
hàng ngày quét dọn
anh bắc nồi cơm, anh trồng hoa giấy
tôi vụng về biết mấy
học cách nhồi bột bánh mì
không có sẵn nghĩ suy
chỉ vì thương một ai đó
chỉ vì mong bình yên nhỏ
mà nhẹ nhàng muối dưa
ninh một nồi canh vừa
rán đậu và rang lạc
anh ngồi nghe em hát
những lời ca em mới viết ngày qua
không có sẵn thiên hà
không có sẵn người gọi ta là mẹ
không có sẵn lời ru bé
không có sẵn lòng mạnh mẽ
để sống tiếp từng ngày
chỉ có những buổi sớm thức dậy
thấy anh lặng lẽ pha trà
trong nhà rộn rã
một mùi hương lạ
là ổ bánh mì thơm, tha thiết, mới ra lò.