dịu lời hơn một chút
vì trời nóng quá rồi
thôi trời ngồi uống nước
cho nắng hiền nhẹ vơi
cơn mưa rào vội vã
đôi khi phiền người ta
nhưng mưa mềm mùa hạ
cũng làm buồn tan ra
một cốc trà pha lạnh
ly bột sắn chanh đường
bát tào phớ ngọt hương
cho lòng người dịu mát
gió xao một khúc nhạc
lá rũ hạt mưa rơi
thôi đừng thêm nước mắt
ở bên kia bầu trời
em về
nuôi lại thảnh thơi
nặng lời thì dễ, dựng đời mới lâu.
Nhược Lạc