cuối tuần đóng máy lại
mắt đã mỏi nhiều rồi
tim cũng chẳng còn hơi
đập thêm nhịp lo lắng
con phố ngoài kia vắng lặng
anh đi tản bộ cùng em
mùa hè coi vậy chứ: cũ mèm
như món bún đậu
mình đã ăn cùng nhau bao bận
anh rủ em đóng lại tất bật
mở lòng tay êm, ươm những dịu hiền
và quên hết mấy điều người ta nói
cả những điều mà em hay hỏi
về cơn mưa
của ngày xửa ngày xưa
không có gì là quan trọng nữa
dưới ánh mặt trời
giọt nước sẽ bay lên
này,
em hãy uống thêm
cốc bột sắn
cho mùa hè dịu lại.
Nhược Lạc
đọc thơ bạn xong, thấy trời mát hẳn. cảm ơn bạn!!!
mình cũng cảm ơn bạn nhé.