khi em thấy đói
và thèm ăn một bát cơm
em trở về tìm lại kho thóc giống
cặm cụi ngâm hạt, gieo cấy nẩy mầm
tưới tắm sớm hôm, trông trời trông đất
những ngày tất bật, tát nước ngoài đồng
rồi ngày ngóng trông, một cơn mưa lớn
mạ đồng mơn mởn, lúa trổ đòng đòng
ròng ròng mồ hôi, ngợp trời hương sữa
mùa thu sắm sửa, hạt lúa thơm mềm
tay vò xát êm, toả mùi ấm bụng
bàn tay em lúng túng
gom những hạt trắng ngà
nấu một nồi cơm và
hát êm một điệu dân ca
đôi khi,
gió xào xạc quá
làm em chẳng nhận ra
những điều đang có
là từ đâu,
đâu?
Nhược Lạc