Nếu không thực sự giỏi một điều gì,
thì ta sẽ sống như thế nào?
Đó là điều mình đã tự hỏi bản thân trong suốt nhiều năm. Từ ngày bắt đầu đi học, mình nhận ra bản thân không thích học. Nhưng tệ hơn, mình không thực sự thích một điều gì khác.
Thế nên mình cứ đi qua nhiều năm, làm những việc như mọi người khuyên nhủ. Nào ta nên đi học phổ thông, rồi học đại học, và nếu ta muốn kiếm tiền ta nên đi theo kinh tế. Mình cứ làm theo những lời khuyên như thế dù không thích, cho đến một ngày…
Ngày mình nhận ra rằng, nếu không thực sự thích hay giỏi một điều gì, thì cũng không sao. Lạ lùng thay, khi mình bắt đầu nghĩ thế, mình bỗng thấy nhẹ lòng hơn. Và mình bắt đầu với những điều mình chỉ hơi thích một chút, và cũng hơi có khiếu một tẹo.
Mình thích viết, chỉ vì không giỏi nói. Và khi mình viết nhiều lên, dần dà mình viết tốt hơn. Sự tốt hơn đó mang lại cho mình công việc, cơ hội để chia sẻ những suy nghĩ của bản thân, cơ hội được gặp những tâm hồn đồng điệu, cơ hội kết bạn và có người yêu.
Chà, nếu như trên bầu trời có những vì sao to lớn và chiếu sáng rực rỡ, chắc hẳn cũng có vô vàn những vì sao li ti với thứ ánh sáng nhè nhẹ khác.
Mình có thể nhỏ bé, nhưng việc tiếp tục ‘sáng’ đã là một thành công to lớn rồi.
Mình có thể sẽ không bao giờ trở thành một người viết nổi tiếng, hay nắm giữ các vị trí quan trọng trong công ty. Nhưng mình có một nơi để viết, những người đọc, một công việc tốt, mức thu nhập hài lòng, những đồng nghiệp dễ chịu và đáng mến.
Những bài thơ mình làm, những bài nhạc mình viết…có thể chúng không nói lên được điều gì to tát. Nhưng đôi khi chồng mình đọc một đoạn thơ, hoặc nghe mình hát, và anh thấy vui.
Như vậy, với mình là đủ.
Bạn có đang thấy đủ không?
Mình nghĩ, câu chuyện để tìm ra thứ mình thích, thứ mình giỏi, đôi khi lại cần dừng lại – để hài lòng trước. Hài lòng với bản thân mình, và đi tiếp cùng phiên bản bất toàn ấy.
Nếu bạn cũng như mình, bạn có thể thử bắt đầu làm một vài việc. Khi làm việc, chúng ta dần nhận ra thứ gì phù hợp với mình. Thử và sai, và sai, và sai, và sai, và nếu đúng thì bước tiếp.
Cứ thế, khi mình giữ cho mình còn sáng, còn muốn sáng, thì dần dà con đường sẽ hiện ra – rõ ràng mạch lạc hơn.
Và nếu ta không thể leo lên một con đường rực rỡ cờ hoa, có thể ta cũng sẽ tìm thấy một con đường xanh mát cỏ, và dìu dịu những đoá cúc vàng. Một ngôi nhà không rộng lắm, một người bạn bình thường nhưng sẵn lòng đợi ta. Một buổi chiều mây đẹp. Một bữa cơm xào nấu giản đơn.
Còn nhiều lắm, những điều mà nếu không đi, chắc gì ta đã biết là mình sẽ thích.
Nhược Lạc
Quan điểm rất hay. Bắt đầu từ cái gì mình thích một chút xíu. Cô thì có cái nhược điểm là cái gì cũng thích nên chẳng có kinh nghiệm sâu sắc về bất cứ cái gì.
Vâng, cháu thấy ‘không có kinh nghiệm sâu sắc về bất cứ cái gì’ cũng đâu có sao ạ. Chính cháu cũng vậy :)) và cháu thấy sống vẫn vui ạ.
“Chà, nếu như trên bầu trời có những vì sao to lớn và chiếu sáng rực rỡ, chắc hẳn cũng có vô vàn những vì sao li ti với thứ ánh sáng nhè nhẹ khác.
Mình có thể nhỏ bé, nhưng việc tiếp tục ‘sáng’ đã là một thành công to lớn rồi.”
Nhược Lạc ơi, mình rất ưng câu này luôn, nó rất giống với cách mình đang chọn để sống. Bạn có phiền nếu mình copy và chú thích “Lời của Nhược Lạc” trên Facebook của mình không?
vâng, bạn cứ tự nhiên ạ.
Nếu như trong cuộc sống mình cảm thấy thời gian để mình tiếp cận quan điểm đó nó còn quá ít thì nên làm sao nhỉ, có những việc mình thích nhưng để đi con đường đó mình có nhiều thứ cần phải lo trong 24h trước mắt. Mình là một người có thói quen suy nghĩ quá nhiều thay vì bắt tay vào làm một vấn đề gì đó, hoặc là bỏ cuộc sớm vì những suy nghĩ của mình nó không chắc chắn. và trong cs của mình nói riêng thì có quá ít những người muốn hướng dẫn thì phải làm sao Nhược Lạc
Gợi ý của mình là hay bắt đầu xây dựng thói quen nhỏ nhất. Ví dụ: nếu bạn nghĩ rằng mình muốn thử học một ngoại ngữ mới, nhưng công việc hiện tại quá bận, hãy thử dành ra 5 phút mỗi ngày. Chỉ 5 phút thôi và đừng dành hơn. Vấn đề ở đây là xây dựng thói quen ngày nào cũng dành ra 5 phút cho một vấn đề nào đó, chứ không phải dành ra 2 tiếng/ngày rồi sau đó bỏ quên chúng chỉ sau 2 tuần.
Bạn có thể thử phương pháp này để kiểm chứng sự tập trung và quyết tâm của mình đối với từng hạng mục, lĩnh vực cụ thể. Có nhiều cái mình nghĩ rằng mình muốn làm, nhưng lại không sẵn sàng đầu tư đủ thời gian để vun đắp – vậy thì sự thật là mình cũng không thích điều đó đủ nhiều đâu.
Vậy nhé, chúc bạn tìm được điều gì đó bạn luôn sẵn lòng dành cho nó 5 phút mỗi ngày, trong suốt một thời gian dài.