Vào cái khoảng của tuổi 15, mình đã đọc nhiều lời khuyên về chuyện ‘hãy là chính mình’ và mình thấy cũng thích lắm. Nhưng mình không biết mình ở đâu, mình là ai.
Lúc đấy, mình chỉ thấy là mình ‘nhạt’. Mình cũng muốn ‘mặn’ lên nhưng không biết phải làm thế nào. Cuối cùng, mình đã chọn cách thực dụng nhất. Đó là ‘mặn có công thức’.
Công thức của mình là chọn ra những người mình cho là ‘mặn’ và cố gắng làm những điều giống họ. Mình để tóc giống chị này, đọc sách giống anh kia. Mình tập chơi đàn cho giống crush, học chơi cờ vây mong thành Hikaru.
Nhưng rồi sau đó mình nhận ra là mình không giống họ. Rất nhiều thứ không phù hợp với mình đã trôi đi.
À thì ra, mình không ngốn nổi sách kiểu “Cuốn theo chiều gió”. À thì ra, bóng rổ cũng hay nhưng không hoàn toàn phù hợp với thể lực của mình. À thì ra guitar rất tuyệt, nhưng mình không đủ kiên nhẫn để tập classic, mà chỉ đệm hát lèo tèo cho vui vậy thôi.
Nhưng những gì đủ hợp với mình, sẽ ở lại.
Giống như một cái cây qua cơn mưa mùa hạ, nước rồi sẽ trôi, nhưng cây thời sẽ mát. Cành sẽ vươn và lá sẽ trổ mầm. Những thứ ở lại là những thứ không thuộc về đúng hay sai – mà chỉ đơn giản là điều vừa vặn để ở lại.
Và mình nhận ra, không có cái ‘là mình’ cụ thể nào tồn tại mãi như một thứ khái niệm. Nhưng vẫn luôn có một cái ‘là mình’ được thành hình qua cùng tháng và năm.
Khi còn trẻ quá, khi ta chưa biết gì, thì mở lòng hấp thu và sẵn sàng bắt chước – cũng là một cách hợp lý để hiểu mình.
Chỉ có điều, hãy bắt chước từ nhiều nguồn khác nhau. Đọc sách theo gợi ý của nhiều người khác nhau. Tập viết theo phong cách của nhiều người khác nhau. Nghe những lời khuyên của nhiều người khác nhau. Để rồi khi nhiều cái khác đó đi qua bạn, nó sẽ giao thoa với nhau và được sàng lọc qua một lớp màng ẩn sâu trong bạn.
Và đó chính là thứ giúp tạo nên bạn, để bạn được ‘là chính mình’.
Nhưng ‘chính mình’ thì cũng không phải một cái đích đến, mà chỉ như một con đường, để rồi bạn cũng sẽ đi qua.
Nhược Lạc
rất cảm ơn bạn 🙂 đọc blog của bạn lúc nào cũng cảm thấy được động viên một cách rất bình tâm.
mình cũng cảm ơn bạn. đọc được các phản hồi bao giờ cũng làm mình có thêm động lực để viết tiếp. 😀