có đầu có đuôi, nuôi lâu cũng lớn

rose

Khi nghĩ lại về bố mẹ của mình, mình cũng không biết họ có phải là ‘bố mẹ tốt’ không. Có lẽ, như rất nhiều bố mẹ trên đời, họ cũng mắc nhiều lỗi và không được lòng con cái cho lắm. Thế nhưng, bằng cách nào đó, anh em mình vẫn lớn khôn tới ngày hôm nay.
 
Bằng cách nào đó, tuy sức khoẻ của mình bẩm sinh yếu ớt, nhưng mình vẫn sống được, vẫn lớn lên bình thường. Bằng cách nào đó, tuy mình học dốt vãi chưởng, nhưng vẫn không bị…ờm, đá đít ra khỏi nhà? Thay vào đó, mình vẫn học xong, đi làm được, kiếm tiền được, lập gia đình được.
 
Ngày xưa, mẹ mình hay bảo “Người như mày có chó nó yêu”. Gâu gâu, nhưng rồi vẫn có người yêu. Mẹ cũng hay bảo “Trời ơi ở bẩn thế sau này có con thì trét cứt lên đầu à.” Tưởng mẹ nói chơi ai dè đúng thật, sau này cứt không chỉ trét lên đầu mà còn tung toé ra quần áo, giường chiếu. Kinh khủng!
 
Thế mà mình lại có con.
 
Khi có con rồi, những lời bố mẹ nói ngày xưa dần trở nên đúng hơn. Khi có con rồi, những ‘lỗi lầm’ của bố mẹ ngày xưa mình cũng đồng cảm hơn, hiểu hơn, thương hơn, và dễ bỏ qua hơn.
 
Khi có con rồi, nhận ra mọi phương pháp cũng chỉ là lý thuyết. Thực tế luôn táp vào mặt những cơn giông chưa từng được ghi nhận trong lịch sử. Luôn luôn, chúng ta là những người thám hiểm đầu tiên.
 
Kinh nghiệm của bố mẹ ngày xưa rồi cũng không áp được vào con mình. Kinh nghiệm của ông bà càng thế, của bác hàng xóm, của chị bạn thân, của cô bán nước đầu ngõ. Luôn luôn, là thứ kinh nghiệm nghe đó vâng dạ đó, nhưng đoạn đường mình đi vẫn khác xa lời kể rất nhiều.
 
Chỉ có câu nói này, lần nào nghe qua cũng thấy được an lòng: “Có đầu có đuôi, nuôi lâu cũng lớn.”
 
Giờ nghĩ lại, không ngờ mình cũng đã cắp nách hai con nhái bén nuôi nó được tới lúc nó “phê bình mẹ làm việc quá nhiều” rồi. Thế mà như chỉ mới đây thôi, mình còn bị mắng vì không biết rặn đẻ, chồng còn bị mắng vì không biết thay bỉm cho con. Như mới đây thôi, hai đứa mình còn vật vờ vì những đêm thiếu ngủ, bế con khóc ngằn ngặt chẳng biết dỗ thế nào.
 
Nhớ lại những ngày ai cũng ra càm ràm bảo “sao nó ít tóc thế, sao nó chưa mọc răng, sao chưa nói năng…” giờ thì thôi đi nhé. Mình đã đi đủ xa để hiểu nhiều điều trong câu nói “có đầu có đuôi…”.
 
Bớt giùm những để ý nhỏ lẻ, bớt giùm những xỉa xói lỗi lầm. Trên đời chắc không có người bố người mẹ nào mà không mắc lỗi. Chắc không có người con nào chưa từng giận dỗi bố mẹ và ước mình được sinh ra trong một gia đình khác.
 
Nhưng cỏ bên đồi bao giờ chẳng xanh hơn. Chỉ có leo qua nhiều đồi rồi, thấy nhiều cỏ rồi, quành lại mới biết ơn được túm cỏ ngày xưa trong tay mình.
 
Đến giờ, đôi khi vẫn ước mình giỏi hơn, biết áp dụng phương pháp này kia cho con, nhưng không được thì thôi. Nếu không thể mua rất nhiều sách, kể nhiều chuyện hay, thì những câu chuyện ngớ ngẩn tự dưng nghĩ ra cũng có thể làm nhau bò lăn ra cười. Nếu không thể dạy những thứ như phát triển thông minh sớm, thì có thể ôm nhau và nói yêu nhau nhiều hơn, cũng được.
 
Và nếu tất cả những điều này dẫu có thành vô nghĩa, khi những đứa trẻ lớn lên và bay đi và không còn nhớ gì cả, thì cũng chẳng sao. Như chồng mình vẫn nói “em còn trông đợi gì, cứ nhìn mình thì biết, sau này con cái mình cũng vậy thôi”.
 
Mình đang làm những điều tốt nhất có thể rồi, và vậy là đủ.
 
Nhược Lạc

 

Advertisement

4 thoughts on “có đầu có đuôi, nuôi lâu cũng lớn

  1. Nhân hôm nay vì lý do bài vở mà em lạc trôi đến fb của một chị làm parent coach. Ngồi đọc cũng được kha khá mà quên cũng kha khá, chỉ đọng lại cảm giác sao bố mẹ phải biết nhiều vậy à. :)) Dĩ nhiên là cũng có nhiều người hợp kiểu đó, nhưng đó, vẫn là câu chuyện mỗi người đều có cách riêng của mình. Để cân bằng, để học. Đọc bài này của chị Lạc như một làn nước mát rửa trôi những thứ lỉnh kỉnh trong đầu em hồi chiều. 🤣

    1. Ừa, thật ra chị biết nhiều bố mẹ giỏi, áp dụng này kia đỉnh lắm. Nhưng mà khi nhập cuộc rồi chị mới thấy là chị không biết hoặc không hợp. Rồi chị nhận ra là mỗi người luôn có cách xoay sở và giải quyết của riêng mình, mà mấy cái đó (mắc cười cái) lại khó truyền lại. Nên mấy câu mọi người khuyên khi áp vào mình coi chừng sai hết. Nhưng nếu mình thả lỏng hơn, mình sẵn sàng chấp nhận những sai phạm hơn, thì tự dưng hướng giải quyết cũng rộng mở, rõ ràng hơn.

      Cảm ơn em vì đã luôn đọc và ủng hộ chị nhé!

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s