luôn có đủ thời gian
cho những điều ta yêu
luôn có đủ buổi chiều
cho một chén trà nhỏ
luôn đủ một chùm nho
để dành sau bữa tối
luôn có đủ cơ hội
để ôm nhau
tám cái một ngày
(hoặc hơn)
luôn có đủ lòng ơn
cho những điều ta nhận,
luôn đủ cho cơn giận:
một căn phòng tĩnh yên,
luôn đủ cho muộn phiền:
một bàn tay kề cạnh
luôn có đủ gió lạnh,
và đủ cả ấm êm
đủ mưa hắt bên thềm
đủ tay mềm khép cửa
đủ quả dưa bổ nửa
chừa lại cho người sau
đủ một giấc mơ nhàu
sớm mai người thắp lại
đủ dài,
đủ ngắn,
đủ vắng,
đủ đầy
đủ thời gian sống nơi đây
dẫu đi, cũng phủ lại dầy mầm hoa.
Nhược Lạc