
khi tôi lau ban thờ
và tỉa bớt các chân nhang
tôi đang dọn đường truyền
cho một cuộc gọi
cúc đại đóa hé vừa
mở lời dẫn
thuê bao quý khách vừa gọi
đang chờ một tiếng chuông
ngân
vang
mùi trầm sáng không gian
tinh dầu vỏ quýt lan từng tiếng gọi
thơ ấu
lời vành nôi đã rõ tiếng thân quen
máu chảy trong người
từ người này sang người khác
tiếng mõ dõng dạc
đều đặn như lời kể chuyện
đời nào cô Tấm cũng chết đi
rồi hóa thân trong hình thái khác
như cánh bướm đi lạc
cũng làm ta nghĩ về
người ông đã mất ngày xưa
thời ta còn chưa biết yêu dấu một điều chi cả
mà máu đã đỏ hồng như viên ngọc biết trong
và hoa biết nở
chậm rãi, bền bỉ
quả chín trên mâm
cây nhang cháy chậm
đầu đỏ âm thầm như đầu dây chờ nhấc,
như thời gian chờ khấc
tích tịch tiến lùi
cuộc gọi riêng tư
ai nghe mới thấy
một lần cúi lạy
xin chào, con đây.
Nhược Lạc