
từ tầng ba, một người đang hát
và sân thượng, đôi tay hái cà chua
nhành đậu biếc lan nhanh
hoa cứ nở đâu biết ngày giãn cách
mưa đổ trên mái tôn, trước khi chảy xuống đường
chuyến du ngoạn ảo kỳ của mây lớn
bàn tay tôi, đợi nắng xuống, phơi chút tâm tư
đâu đó trên cây, trái chín đỏ giừ
và nước mắt, vương sũng mình trên lá
hãy pha một ấm trà
cho tiếng đàn piano còn đương vụng,
sáng tươi ngoài không trung.
Nhược Lạc