
sau tất cả, những khổ đau này
em đâu cần kể cho ai nghe
nước mắt em thấm vào mồ hôi
mùa hè thấm vào tháng Bảy
con đường thấm vào vết giày
màn đêm thấm vào ngày
mai sau hoa nở trên đây
một giọt sương cũng biết ngày em khóc
nỗi buồn chung rưng rưng cánh chuồn chuồn
ai đó sẽ nghe một tiếng chuông chùa
múc nước lành từ giếng
ai đó sẽ thay em cất tiếng
hát mười điệu bi ai
cả nụ cười cũng thay em
ngân lên dài mãi sau hồi gióng tiếng
mặt trời thay em sáng mai
dù đôi khi cũng thay em ngủ lại
sau tất cả, vạn điều tĩnh tại
vẫn ngấm ngầm nhớ em
giọt sương sớm thật dài
nỗi buồn đâu phai.
Nhược Lạc