uống trà

Uống trà với nhau, không phải để nhớ, mà là để quên. Quên đi chuyện buồn không nói. Mà còn để quên cả chuyện vui.

Nước đã rót ra rồi, nhiệt đã vơi, cứ mỗi giây ta đếm thì nhiệt nước lại hạ dần. Đến đúng đoạn đó, đưa nước gặp trà, gõ thêm mấy khắc, rót ra, uống. Một lượt trà đã qua đời.

Đó không phải chuyện vui, càng không phải chuyện buồn. Đó là chuyện – ta kể nhau nghe vào một buổi chiều, với hồng trà; một ban mai – với bạch trà, hoặc đêm xuống – thủng thẳng với bát trà già bancha.

Đó không phải chuyện vui, càng không phải chuyện buồn. Chỉ là chuyện cần trôi qua như muôn ngàn chuyện vẫn trôi qua. Chỉ là ta không muốn níu.

Ta là một tấm lưới lọc, cho trà chảy qua. Theo lẽ nào đó, ta đứng lại. Theo lẽ nào đó, ta qua.

Nhược Lạc

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s