cách để nguôi ngoai

Vào những lúc cơn khó chịu bừng lên trong lòng, nhưng hẵng còn đủ lý trí để không muốn làm điều chi dại dột, hay tổn thương đến người xung quanh, thì tôi sẽ chọn một việc chi đó để làm.

Việc chi đó, có thể là uống trà.

Nếu mà còn rảnh, và tay chân còn chưa tức run lên, thì cứ bình tĩnh đi bắc một ấm nước lên đun, nghe nước reo lên từ từ.

Rồi chọn trà, chọn ấm, chén, tống, âu đựng nước thừa. Rồi lau qua cái bàn, bày đồ lên. Rồi mở một đoạn nhạc êm êm. Rồi ngồi đợi chút nước sôi đúng độ ta cần. Trong lúc đó nghe một chút tiếng chim.

Rồi pha, à không. Rồi tráng ấm chén bằng nước nóng già một lượt. Rồi rót nước ra tống, đợi nước hạ xuống vài độ. Rồi cho trà vào ấm. Rồi rót nước từ tống vào ấm. Rồi đợi một chút nữa. Rồi rót nhanh từ ấm ra tống. Rồi chia ra từng chén.

Rồi uống, à không. Rồi ngửi hương trà lan lan dần khoang mũi, lên trán. Nhấp nước trà ngụm nhỏ, cho hương ôm tràn khoang miệng, lan xuống cổ họng. Vị êm tỏa lên đầu..

Sau khi làm hết chừng đó việc, tự nhiên quên mất cơn khó chịu ban nãy là cái chi rồi. Nếu chưa quên, thì sau ba lượt nước trà sẽ quên. Nếu vẫn chưa quên, thì sau mười lượt trà, sẽ quên.

Song vào những ngày bận mải, dù lòng bứt rứt đấy, nhưng vẫn không thể vứt hết mà ngồi pha trà được.

Thì, tôi uống trà lạnh.

Ba gram trà, ba trăm mi li lít nước tinh khiết ở nhiệt độ thường, bỏ vào chai thủy tinh, để ngăn mát tủ lạnh từ đêm qua trước khi đi ngủ.

Và uống. Một ngụm, hai ngụm, ba ngụm..

Trong lúc đó vẫn phải làm việc. Trong lúc đó vẫn tức. Trong lúc đó có thể vẫn khóc.

Nhưng mà nguôi ngoai.

Nhược Lạc

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s