nhà là

Hồi xưa, đã có thời tôi không mong về nhà.

Tan làm chỉ muốn đi ăn uống gì đó bên ngoài, chứ không muốn về. Nghĩ đến nhà chỉ thấy mệt mỏi, thấy ngập lên các loại việc nhà, sau một ngày đã đầy rẫy việc làm.

Sau này ra ở riêng thì lại chỉ mong được về nhà. Dù việc nhà thì ở đâu cũng vậy, nhưng mình được quyền quyết định làm cái gì, như thế nào và vào lúc nào.

Nhà thành nơi đón người ta trở về, để xoa dịu những vất vả sau một ngày dài.

Nếu nhà chỉ là nơi chờ người ta về để lau dọn, nấu cơm, rửa bát, tưới cây…. thì tức là nhà = một chỗ làm khác. Một ngày mà đi làm hai chỗ toàn thời gian thì sao ai chịu nổi.

Cái nhà trước tiên phải là một cái nhà mở cửa. Người ta về được đón bằng nụ cười, bằng lời hỏi chuyện. Còn những cái khác để dành sau đó.

Việc nhà, muôn đời không phải việc ai làm cái gì. Mà là tất cả chúng ta muốn gì ở ngôi nhà này?

Bạn muốn có người ăn cơm cùng mình, bất luận ăn gì. Ôm mình khi thấy mệt. Cùng mình ngắm một cành hoa giấy. Hay bạn muốn một chiếc máy rửa bát, máy giặt, nồi cơm điện…luôn bền bỉ chạy theo yêu cầu?

Tôi hồi xưa đã luôn tưởng mình cần một căn nhà rộng, đẹp và ngăn nắp. Nhưng khi đã sống đủ lâu và chuyển nhà đủ nhiều, tôi nhận ra cái nhà vật lý không phải cái quan trọng nhất.

Cái cách chúng ta đón nhau khi trở về và sống với nhau trong đó, mới là điều tạo nên cái nhà – chứ nào phải gạch vôi.

Nhược Lạc

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s