
bỗng nhiên muốn bật zippo
châm lên một điếu cuối ngày
quên hết những điều chẳng may
thả bay theo làn khói nhẹ
bỗng nhiên muốn chân đi khẽ
và miệng thỏ thẻ dăm câu
gửi trả lại hết lo âu
nỗi buồn chạy theo con chó
bỗng nhiên muốn như cơn gió
thổi vào một ngày tháng tư
đêm say những nỗi ngật ngừ
bia chảy từ môi tới mắt
bỗng nhiên thấy lòng đau thắt
nhớ nào tưởng đã phôi pha
hình nào tưởng đã lìa xa
bỗng nhiên lại sà xuống phố
bỗng nhiên bỏ đi chạy bộ
bỗng nhiên muốn bật zippo
Nhược Lạc