buổi sáng xách làn đi chợ
mua được mấy bó rau vườn
cô bán hàng nói chuyện bình thường
trời nắng quá,
rau mùa này quắt lá
cái hồ vơi nước
người đi bộ ít dần
mấy cô xách nước trên sân
tưới những luống rau vườn be bé
xung quanh đây như vườn trẻ
tiếng khóc vạ oe oe
tiếng trẻ con đùa chạy
tiếng nổ bô xe máy
vợ bán hàng, chồng chạy xe ôm
quanh xóm tôi toàn chuyện lôm côm
rổn rảng tiếng người từ năm giờ sáng
đôi lúc tôi hơi ngán,
đôi khi tôi thấy nhớ nhiều
ánh hoàng hôn ban chiều
những mảnh sân còn giữ lại
cây khế xanh mê mải
trĩu trịt quả chín trên cành
mớ mồng tơi nấu canh
bể nước mát lành mùa hạ
thôi, những sung sướng lạ
cũng xếp từ giản đơn.
(mà sướng quá, đâm nhờn)
Nhược Lạc