có cần nhiều lắm không
những điều để vui sống?
cần khoảng trời cao rộng
đứng thẳng lên không sợ cụng đầu
cần có bát cơm nâu
cần manh áo mặc
cần bóng cây che nắng
và mát êm dòng nước ngọt lành
cần có người ở cạnh
để cô đừng gặp đơn
cần cánh bướm rập rờn
nhắc mình còn hoa thắm trong vườn
cần tưới
cần buổi chiều rong chơi
cần chuỗi ngày làm lụng
cần vụng về lúng túng
để mượn người – tay khéo – đỡ giùm ta
cuộc sống cần những bài ca
dù điệu nhạc không giúp mình ấm bụng
nhưng ở giữa cuộc đời này, lắm lúc
biết lấy chi cho cõi lòng tựa vào
ấm êm
cũng chẳng biết ngày mai có cần thêm
nhưng hôm nay,
chừng này là đủ
cần màn đêm bóng cũ
cần ban mai sáng lại gọi mừng
cần ta ở giữa lưng chừng
sẵn lòng bước, dẫu chưa từng kinh qua.
Nhược Lạc
Đọc những vần thơ này tự nhiên nghĩ tới bài hát “Cần Lắm” 😀
😀