
em làm nút chuối bung sầu kín
dưới đáy ủi lên trắng xoá lòng
ba mươi năm chảy đằng đặng nước
uống thấy miệng cay, hay mắt môi?
cánh đồng vẫn sóng ở đấy thôi
hôm qua chim sáo vẫn nghiêng trời
bông hoa nhài nở từ đêm trước
mà đưa tay hứng,
thấy tay rơi
tay rơi,
thì nắm lấy thảnh thơi
chai đau thời vuốt cũng mềm rồi
đường khuya có tiếng cười sáng ấm
bóng dài cạnh bóng kéo ngân hơi
ngoái nhìn về sau: đường hun hút
mắt đưa về trước: mắt mông lung
chân đi lẳng lặng: chân còn bước
tay nắm tay cần tay nắm tay.
Nhược Lạc