
một giọt mưa bắn trên da
thức lời hoa lá âm thầm đã lâu
rừng xanh xa tít tận đâu
thôi ta nảy tạm lên màu đợi mong
trên đôi mắt nước hồ trong
mầm hoa súng nở trôi dong chuyện buồn
trên triền tay, cánh hoa tuôn
trắng đồi Tây Bắc ngàn muôn giấc trời
đôi chân chạm đất bao nơi
bồ công anh mọc, đợi thời bay hoa
đóa môi còn một giọng ca
thấm câu mưa mọc khẽ khà lời ru
hát lại trên đất vi vu
cho cây lớn lại, chim vù bay cao
cho trăng sáng, cho vạn sao
cho lòng thương mến dạt dào biển xưa
trên làn da, một hạt mưa
mát lành, thức một giấc trưa về nguồn.
Nhược Lạc
Câu này nói mãi rồi, nhưng mà, hay quá chị Lạc ơi!
Cám ơn em ❤