
trong lúc em buồn bã
lã chã giọt mây bay
khi lòng em buồn ngấy
một hạt mầm trên tay
em cứ ngồi yên đấy
cho chuyện buồn ngất ngây
lâu rồi em mới thấy
trong mình trào dâng đây
em buồn hai tiếng nữa
trời sẽ tắt cơn mưa
nếu lòng em mở cửa
gió sẽ lùa, êm chưa?
nếu buồn không tới nữa
em có nhớ buồn chưa?
nếu buồn không tới nữa
hẳn lòng buồn hơn xưa.
Nhược Lạc