
xem lại ký ức cũ
thấy mình khờ và ngu
nhưng lại ngu vừa đủ
để nghe lời vi vu
của buổi chiều tháng Tám
rủ mình về xem phim
bộ phim thì đã quên
nhân vật thì già cỗi
cả mình thời nông nổi
cũng tan thành sương mai
sau một giọt nước phai
nụ hoa hồng thắm lại
trên một đoạn đường dài
có người cùng đi mãi
có người cùng ta trải
những cây bài mới tinh
nồi canh vừa mới ninh
bát cơm vừa tay xới
cửa nhà he hé đợi
lại một ngày mới sinh
mai sẽ là ngày cũ
mười năm sau tích đủ
sẽ lại khờ và ngu
sẽ lại tiếc vi vu
những khôn ngoan đáng lẽ
nhưng cũng cười khe khẽ
một chuyện đời đủ ngu.
(may mà không quá lú
không thì hu hu hu)
Nhược Lạc
mai sẽ là ngày cũ
mười năm sau tích đủ
sẽ lại khờ và ngu
sẽ lại tiếc vi vu
những khôn ngoan đáng lẽ
nhưng cũng cười khe khẽ
một chuyện đời đủ ngu. ♥️♥️♥️♥️