im,

DSCF1883.jpg

thôi không thiết nỗi bàn thiên hạ
cho mặc ai ngồi đó giễu nhau
những điều không thấy không thể nói
mưa đổ chiều thu ngơi rất mau

ta về miết lại đôi thành chén
thức vị trà thơm trong ấm nâu
ai thời đã ủ hương ngợp lá
giữ một thiên đàng bung đóa sau

người qua kẻ lại, đời vẫn chật
lắm nỗi gièm pha, ít thấu lòng
thoát trông lênh láng mà trôi vuột
có mấy thời vương duyên nước trong

ta về kín lại đôi lời nói
bắc một tuần đun riu rắt reo
tiện tay khơi ấm lòng nhau vậy
có biết ngày sau ai nhớ theo

mộng lành hư ảo, muôn đời mộng
thương mấy mà thương, cũng lụi tàn
ta về xếp lá toan trở dậy
gió động đa đoan, lá động vàng

ta về khép lại đôi tà áo
xếp lụa, mở khăn lông ấm êm
mùa đông khép cửa, đầu xuân hé
giữa hạ phơi chăn, thu vén rèm

lắng nghe sương sớm mà khơi dậy
một ấm trà im trong khói mây
gọi nhau dăm tiếng xin thật khẽ
kẻo phố ngoài kia động gió lay.

Nhược Lạc

Advertisement

dạ vâng,

000009

tôi chỉ có hôm nay
để pha ấm trà này
để đọc cuốn sách hay
để may thêm chiếc áo

để trồng một cây táo
để xào đĩa mỳ thơm
để níu vòng tay ôm
để mơn man khúc gió

để nuôi một con chó
và thêm một con mèo
để nghe tiếng lèo nhèo
của trẻ con hàng xóm

để hơ trên bếp nhóm
mấy củ khoai lang già
để hát một khúc ca
từ cây đàn đã cũ

để mua quả đu đủ
thắp hương cho ông bà
để muối hũ dưa cà
và rang thêm ít lạc

để nghe tiếng xào xạc
của cây cối trong vườn
để dặn cá đừng ươn
nhớ nghe lời bố mẹ

để làm chả lá hẹ
để ngâm gạo thổi cơm
cắm lọ hoa lay-ơn
và nói lời cảm tạ

trước khi ngày trôi qua
trước khi đời xa lạ
trước khi tôi sẽ là
một ai tôi chẳng biết.

Nhược Lạc 

ngày bình thường

000028.JPG

ngày đã không còn úa
cũng không còn màu xanh
hộp bút màu của anh
lòng tay em đã nắm

thiên đường không cần nắng
cũng không cần ướt mưa
hiên nhà có em chờ
anh về ăn cơm tối

lòng anh đâu quá vội
cũng đâu dám hững hờ
đèn trên phố tỏ mờ
hai bóng người đi dạo

ngoài phố đông láo nháo
hồ im tiếng cá bơi
một cánh buồm rong chơi
xếp lại vào ngăn tủ

hũ cám vừa mới ủ
còn chưa kịp lên men
bầy chim sẻ mới đến
còn chưa kịp làm quen

em đừng tin thề hẹn
nói bao giờ chẳng hay
chúng ta còn nhiều ngày
để ăn cơm nhau nấu

đời còn vui lắm, dẫu
buồn còn dài, và sâu
trên mảnh đất xạm màu
một quả dâu, vừa chín.

Nhược Lạc 

 

mùi hương trên tay

12316597_1157078987653928_3973082891498664890_n

Ở mỗi giai đoạn trong cuộc sống, muốn biết bản thân hạnh phúc đến đâu, chỉ cần ngửi mùi hương trong lòng bàn tay.

Có khi tay thơm đầy mùi giấy mực, có khi tay quanh quẩn mùi gạo vừng, hoặc mùi chè xanh, mùi rượu mận. Thời điểm buồn bã nhất, bàn tay mình chỉ có mùi laptop, mùi điện thoại, mùi xập xình trong những quán bar. Còn những tháng ngày này, tay mình thơm những mùi-Hà-Nội-nhất.

Mỗi buổi sáng đều thơm mùi trà ấm. Trà cúc, trà gừng, trà nụ, trà ngâu… Mùi núi rừng đưa đến từ đâu, cứ lẩn khuất khi ngồi đóng từng túi trà Bạch Hạc. Bàn tay mình cũng thơm mùi xôi sớm, mùi mứt gừng, mùi gạo rang. Cùng thơm mùi lá cây, mùi mực đầy, mùi giấy mới. Cùng thơm mùi mưa xuân, mùi hoa cau, mùi ngọc lan trên phố. Cùng thơm một mùi người, ấm dịu mãi trong lòng.

Nhược Lạc 

sống

YK6W2330.JPG

ai nằm mơ thì mơ
ai sống đời thì sống
những đứa trẻ lông bông
đừng so nhau tiếng khóc

đời người như biển rộng
lòng người là động sâu
đứng đợi nhau ngoài cửa
đừng bước vào, kẻo đau

đóa hoa nở rất mau
sớm mai rồi cũng rụng
trên địa ngục khôn cùng
cứ thảnh thơi mà bước.

Nhược Lạc

sống

Share2015-08-31-23dfd1395a5c5ca0e29e7ece19d6aa8416be3be569971e83e7a8c2731bfeff16-Picture

không cần phải giống người ta
cũng không cần phải khác xa loài người
không cần nén khóc gượng cười
cũng không cần phải biếng lười niềm tin
không cần ra sức kiếm tìm
bình yên chẳng giấu ở miền xa xăm
không cần phải sống vạn năm
chỉ cần mỗi giấc ta nằm đều an.

Continue reading

Ta đang

Image

Ta đang sống hay là ta đang mơ 
Khi chuỗi ngày trôi qua bỗng êm hơn bao giờ hết 
Khi mở mắt ra là thấy kề bên yêu thương vô bờ bến 
Khi từng hơi thở đi qua đều chỉ sống cho hôm nay 

Trên môi ta không còn nhuốm vị mặn cay 
Lúc chiều tàn không thảy hồn mình về chân trời vô định 
Không còn giày xéo tâm can trong màn đêm u mịch 
Rồi gió lùa cũng không làm khóe mắt ta run run 

Continue reading