anh ơi đừng buồn
đã có em ở đây
thay anh châm đèn
những nửa đêm khó ngủ
thay anh hé cửa
những buổi sớm mờ sương
em đứng đợi ven đường
anh trở về sau màn mưa u mịch
tóc anh ướt đẫm
những giọt mưa nặng trịch
nỗi lo toan
anh mang suốt cả đời
em lại chẳng phải là trời
để mang lòng anh
đặt sang vai em gánh bớt
những cơn buồn anh khó lòng chia sớt
em chỉ kịp nhìn
trong đáy mắt anh đen
nhưng mà
anh hãy nhìn xem
sau cơn mưa đêm qua
khu vườn em xanh lá
giậu mồng tơi đang lớn
rau muống đã vươn mình
giàn thiên lý rung rinh
vẫy tay mình trong nắng
gốc đu đủ khỏe khoắn
đang trổ những nụ hoa
và trước mắt em là
cả khung trời xanh ngát
anh hãy nghe em hát
một khúc nhạc sớm mai
em hát về tương lai
của chúng mình đầm ấm
anh ơi, em thừa nhận
cuộc sống khó quá chừng
nhưng mà em vẫn mừng
vì em còn anh đó
anh ơi, em nói nhỏ
em thật rất vụng về
chẳng viết nổi lời đề
cho bài thơ thô vụng
nhưng mà em nghĩ bụng
có cần gì thơ đâu
vì trong mỗi lời cầu
nguyện lòng anh thanh thản
anh ơi anh đừng nản
anh ơi anh đừng buồn
vì em vẫn ở đây.
Nhược Lạc
Yêu quá, yêu quá Nhược Lạc à!
dạ :”>
yeu quá Lạc ơi…❤️❤️❤️
dễ thương quá chị ơi
cám ơn em