thư đi
ướt hết mấy dòng
ngõ quanh mấy khúc
nhủ lòng mấy đêm
thư bay
giữa mấy bậc thềm
thơm đêm mấy nụ
khóc mềm mấy khăn
thư tay
mấy nét lăn tăn
mấy thời chấm dứt
mấy năm quyện lòng
thư so
hết mấy long đong
những chiều đổ bóng
người phai câu thề
thư dan díu
mấy mùa mê
thương nhau xin lại
tìm về với nhau
thư mang
theo hết khổ đau
lưu tâm hết mấy
nét màu sướng vui
thư sinh
duyên kiếp ngủ vùi
trong tay một thoáng
ngậm ngùi thiên thu
thư vàng
tựa trái mù u
nhớ con bướm ấy
mịt mù nơi nao
thư đa mang
tới kiếp nào
ru say mộng tưởng
ôm bao nỗi niềm
thư băng qua hết vạn miền
có khi chẳng tới được yên bên nàng
nhỡ đâu phút ấy muộn màng
người đi để lại pháo tan bên trời
thư còn ở đó
mấy lời
mấy câu
mấy chữ
mấy đời thì phai?
Nhược Lạc