
đêm qua một hạt sương rơi
ban mai sương ấy hoá thành mắt em
sao đôi mắt ấy ướt nhèm
hay em dỗi nắng nên bèn đổ mưa
thôi đừng giận nữa,
đánh chừa
cái cơn nắng ngốc để mùa âm u
xin lại mắt biếc trời thu
xin người thôi ủ những ngày buồn tênh
bãi bờ dâu ấy lênh đênh
sao em nỡ để một mình tôi đi
xin em lại tiếng nhu mì
xin ban mai nắng lại vì
ban mai.